Poem logo
Poem logo

môi mắt ru thương.

Em muốn chấm nỗi buồn vô đâu nhỉ?
Đã xa xôi trôi mất thuở xuân thì.
Mong trong trở lại một tình yêu, ân thí.
Từ cao xanh, thiên thư trót dấu ghi.
Chúc cho Em, cuộc đời tròn hoan hỉ.
Mây phương mang đến những ân tình.
Trên môi mắt, đong đầy vương luyến ái.
Mùa xuân về kìa, Em hãy đón nghinh!
Cõi đời nầy, đắm chìm mùi chung đỉnh.
Không thoát ra để chuyển hướng riêng mình.
Trăng vẫn đến, đèn trời luôn thắp đó.
Và vầng dương, cho nắng ấm lung linh.
Tạm lắng tâm, nghiên bút thơ, ngâm vịnh.
Hoà phiếm tơ, cung thương dạo, an bình.
Đưa kiếp sống, hoàng hôn rời, không tiếc.
Phù vân vỡ oà, vô ngã tâm linh.
Cứ cho mãi, lẽ đời nhiều ngộ nghĩnh.
Thời gian đi, ta nối buớc, chẳng gìn.
Càn khôn chuyển, mai về trong thanh thản.
Tương ngộ nếu còn, gặp chốn vô minh.
nguyênhoang
2011
..................................................
TÌM ĐÂU MÔI MẮT
Thuở con gái, đã về đâu rồi nhỉ?
Hay vụng rơi, phai mất nét xuân thì
Khi tình yêu, phát ban cho bố thí
Thì làm sao, còn có được dấu ghi
Ai chúc nghe, những lời vui hoan hỉ
Thoảng như là, mưa gió chỉ ru tình
Đêm mùa xuân, mơ cho mình ưu ái
Nhưng xuân không về, đâu có cung nghinh
Trên thế gian, có nơi nào là đỉnh
Để vọng thương, gửi chút nhớ lòng mình
Để đêm đêm, môi mắt tình yêu đó
Đau tận cùng, không thắp sáng lung linh
Thôi từ nay, mượn tứ thơ, ngâm vịnh
Mơ cuộc đời tìm đến chốn, an bình
Mỗi vần thơ, khóc than tình, nuối tiếc
Hư vô cõi nào? Hư ảo ở tâm linh
Ngẫm nhân gian, cũng lắm điều ngộ nghĩnh
Đời vòng xoay, chẳng nghĩ lúc giữ gìn
Để cuốn theo bụi trần, không thanh thản
Để rơi vào, đau đớn lúc bình minh
lethutrang

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm