ngủ đi môi mắt
Bỗng bất chợt gió xô sóng đập
Từ khơi xa dồn dập vào bờ
Khơi làm thức tỉnh niềm mơ
Đã bao ngày tháng chết chờ với thơ...
Hờn giận mắt môi sao chưa ngủ
Mi băn khoăn ủ rũ làm chi
Nhìn trăng để dạ thầm thì
Nhớ người ta có ích gì canh thâu
Hỏi trăng tỏ... chẳng câu lên tiếng
Hỏi mây cao mây liệng qua mau
Lệ lòng ướt đẫm lặng đau
Một mình thút thít đêm thâu buốt tàn
Mi ơi hãy ngủ ngoan đi nhé
Bởi lẽ đời bao lẽ trái ngang
Trời ban định luật giang san
Như bèo...mây hợp...rồi tan nát lòng
Xin hỏi lá lá đong đưa mãi
Tới hỏi hoa hoa ngại tỏa hương
Tan như khói trắng...hơi sương
Thôi nào môi mắt đêm trường ngủ ngoan...
Bài này đã được xem 543 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|