bồi hồi ngẩn ngơ
Tri ân một tấm lòng vàng
Những bâng khuâng những ngổn ngang vơi đầy
Xin đừng là gió là mây
Cuốn theo kỷ niệm những ngày đã qua
Nếu xa thì thật là xa
Giả như ảo ảnh nhạt nhoà ấy thôi
Để dòng sông lặng lờ trôi
Chở ra biển những bồi hồi ngẩn ngơ