tội nghiệp cả dòng sông
Không đến bờ - đâu phải tại dòng sông
Mà cay đắng, nhồi đau triền sóng vỗ
Có bóng trăng soi, ngọn nguồn mới tỏ
Lúc con đò - mưa nắng đã xanh rêu
Nụ cười buồn : hiu hắt ngọn đèn khêu
Trời sang sáng - ôi, thương từng ngọn cỏ
Nói khe khẽ, cho lòng nghe thật rõ
Chút buồn vui - ai hiểu chuyến đò đưa...
Sông rì rào, và gió rất lưa thưa
Mái chèo cũ xôn xao bờ cách trở
Ta đằm thắm - dẫu muộn màng tiếng thở
Thương dòng sông - nhớ bến lại quay về...
(Mưa nắng cạnh bên đời)