tự khúc tháng tám
Chợt ngỡ ngàng tờ lịch rơi – tháng tám
Ô cửa khép hờ dường thoảng hơi sương
Hương nguyệt quế bay nồng nàn đêm quạnh
Trăng cô đơn vằng vặc bóng nghê thường
Miền tĩnh lặng nghe nỗi niềm sương khói
Góc thẳm sâu quen dấu kín lòng mình
Lá nhè nhẹ cùng thu vào khung cửa
Hình như buồn một thóang mong manh
Thu làm chi cho lòng thêm yêu đuối
Bao mùa qua quen lạ những khóc cười
Chân kiêu hãnh bước qua từng năm tháng
Sao lại giật mình trước sắc lá vàng phơi
Ừ thì thu …lẽ vô thường ….như thể
Sau cơn mưa rồi nắng sẽ hong vàng
Nỗi buồn ơi! Ta mỉm cười ngạo nghễ
Ngồi ôm đàn …và hát ….lúc mùa sang