tình buồn một kẻ say
Khóe mắt em vương chút lệ tàn
Mảnh hồn vô cực lắng không gian
Con tim sầu nhịp mòn ân ái
Giấc mộng đêm trường khóc li tan
Thuyền lạc dòng theo nét hư linh
Sông xưa ai hát điệu vong tình
Quên đi mây trắng trời kỷ niệm
Ngập bước chân về lối tuyết trinh
Men say cỏ lạ giữa chiều mơ
Kẻ chén li bôi kẻ hững hờ
Thương kiếp vô danh tìm mộng ảo
Thêm vần cho mặn đắng hồn thơ
Ta gài hoàng hôn lên mắt em
Bình minh theo gió ngọt môi mềm
Bẻ trời thu gãy trên gò má
Tô áng xuân hồng ngát trời đêm
Riêng mình ta tỉnh đất trời say
Say để đời quên kiếp đọa đày
Ta và buồn kẻ xa người lạ
Quen nhau tình tự trọn đêm nay