thương thầm người ca nữ
Đừng trách khi tình vội giết tôi
Hồn như kẻ lạ rợn ghê người
Yêu thương lạc giữa dòng nham hiểm
Biển mắt u sầu tiếc lệ rơi
Thương nàng ca nữ chợt quên nghề
Mơ nát cung đàn giấc ngủ mê
Mỏi gối âm thầm toan giải nghệ
Mi buồn ngóng lệ,lệ không về
Quán vắng thưa người ta với em
Nhìn nhau cho mộng nhạt hương đèn
Âm vang dạ khúc đêm ngừng chảy
Tay lạ dìu nhau trên lối quen
Tình đời trong một kiếp cầm ca
Bụi phủ mờ che lấm gót ngà
Ong bướm tiếc thầm mà đâu biết
Nhụy tàn phấn úa giữa ngàn hoa
Trăng dát thành dây kéo nguyệt cầm
Dòng đời tri kỉ gặp tri âm
Ta em hai nửa đời u tối
Mới gặp đôi lần tưởng cố nhân
Rượu từ môi em ấm lòng say
Chẳng rót thêm ly rượu vẫn đầy
Men ái ân xưa tình ảo diệu
Trói đời ta lại chẳng cần dây
Giai nhân vô cảm đợi anh hùng
Nên gấm vóc nhàu áo lụa nhung
Nàng buồn khi kẻ đời quay gót
Ta còn lưu luyến một người dưng