Poem logo
Poem logo

thách cưới

Tác giả: Nguyễn Tâm
Nghĩ buồn cái phận duyên em
Ba mươi mà phải sau rèm đoan trinh
Bao chàng muốn rước về dinh
Mẹ cha thách cưới thiệt mình em thôi

Này là khây bánh trà xôi
Heo quay một cặp vẫn rồi chưa xong
Rượu mừng chum lớn chớ nong
Bông tai nhẫn lắc mới mong trả lời

Họ trai nghe chỉ kêu trời
Thế mà đâu hết còn mời nghe thêm
Buồng cau trầu lá khéo têm
Trăm quan bạc chẵn trước thềm rước dâu

Mười mâm quả có sai đâu
Thiếu đi một thứ sẽ rầu nhà trai
Lễ lộc ông mối bà mai
Đôi đèn cặp gối chớ nài bớt chi

Cưới hỏi hiếm dễ có khi
Phải làm tươm tất không kì bên tôi
Đãi đằng chúc tụng giao bôi
Cỗ đầy trăm họ mà ngồi ăn chung

Gái thời đoan chính công dung
Tuy tầm ba chục suy cùng còn xinh
Ông bà đừng có rẽ khinh
Làm dâu trọn hiếu trọn tình vợ ngoan

Đầu làng gió thổi cây xoan
Sầu đâu rụng trái họ hoàn trả hôn
Đoàn người về tới cuối thôn
Em nhìn lặng lẽ vô hồn mà đau

Duyên đời chồng vợ trước sau
Không màng cưới gã làm màu bà con
Lúc em con gái lon ton
Kì kèo thêm bớt em tròn hàng ba

Bây giờ than thở kêu ca
Ai ai cũng biết gái già là em
Bảo rằng ở giá cuốn nem
Tuổi cô như thế hết thèm cưới xin

Ngồi chờ xem có người rinh
Năm này tháng nọ một mình đơn côi
Xế chiều nắng tắt xa xôi
Bếp tàn than lụn bên nồi cơm thiu

Nhà tranh vách đất cột xiêu
Phận em trôi nổi quá nhiều trái ngang
Tục này cổ hủ em mang
Bởi thân con gái mọi đàng thiệt hơn !

04 - 12 - 2013

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm