câu bát chờ mong
Ai mang câu lục dạo chơi
Để cho câu bát đứng ngồi chẳng yên
Thơ Lãng Mây
Em về nơi ấy xa xôi
Xanh xanh cây cỏ núi đồi mộng mơ
Em mang theo cả hồn thơ
Để anh cất viết lòng trơ trụi buồn
Còn đâu xúc cảm tâm hồn
Chỉ còn ở lại bồn chồn ngóng trông
Một là nhớ hai là mong
Ba bốn cũng vậy vẫn không quên người
Quên sao giọng nói tiếng cười
Lúc di lúc đứng lúc ngồi bên hiên
Câu thơ lắm nhớ muộn phiền
Viết sao cho đặng giữ riêng trong lòng
À ơi!...câu bát chờ mong
Câu lục trở lại cho giòng thơ buông