Poem logo
Poem logo

niềm đau ngút trời

Tác giả: Nguyên Thạch
Niềm đau ngút trời
by Nguyên Thạch (Danlambao)



Khi đảng về là tan tành hy vọng
Đảng đến đây gieo cảnh sống điêu tàn
Đồ tể dùi cui tiến dọc tiến ngang
Uy nghi lắm… đoàn quân hung tàn bạo ngược…
Chia sẻ cùng Văn Giang Vụ Bản
Đọc tin tức, lòng dâng thổn thức
Vành khăn tang khơi uất ức nghẹn lời...
Quê hương tôi ơi
Dân Việt tôi ơi
Bao thống khổ
Đất trời nào hiểu!

Bao nhọc nhằn oan khiên…
Dân tôi gánh chịu
Còn bao lâu thôi nặng trĩu bờ vai?
Những bà mẹ hoang mang, những cụ già lê lết hình hài
Trên mảnh đất vùng tương lai duy nhất.

Đau không mẹ?
Đau không em?
Thân gầy chân đất
Muối xát lòng chất ngất nỗi đau

Mẹ hỏi tại sao?
Chị hỏi tại sao?
Rồi tất cả nghẹn ngào trên nòng súng

Đảng là đây
Ưu việt là đây
Uy nghi hùng dũng
Chuyên chế thẳng tay, kẻ thù là dân chúng, là đồng bào
Nhưng sẵn sàng cúi đầu quì dâng cho Tổ quốc bên kia thêm nữa một sao
Thành năm cánh dạt dào che chở.

Mất đất rồi, chị tôi, em tôi, mẹ tôi sẽ ra thân ở đợ
Sẽ lang thang trong cơ nhỡ ngút ngàn
Nam Định rồi cũng sẽ như Tiên Lãng, như Văn Giang
Nhập với sáu mươi bốn tỉnh thành cơ hàn cùng cực

Da bọc xương, giờ dân tôi kiệt sức
Kiếp ngựa trâu… mặc quan chức tung hoành
Quê tôi nghèo
Mái lá chòi tranh
Trong khi quan đỏ muôn lầu xanh gác lộng…

Khi đảng về là tan tành hy vọng
Đảng đến đây gieo cảnh sống điêu tàn
Đồ tể dùi cui tiến dọc tiến ngang
Uy nghi lắm… đoàn quân hung tàn bạo ngược…

Đường dân tộc, mắt hướng trông phía trước
Đêm giá về lũ lượt bóng ma trơi
Của dân tôi tàn héo cuộc đời
Lê căm hận lất lơi thống khổ

Đảng vinh quang bởi nhiều lầu nhiều phố
Mặc dân tôi lố nhố đám bần hàn
Sá gì đâu dân nước lang thang
Miễn đảng giàu có, túi đầy tiền vàng là được

Nam Định ơi
Văn Giang ơi
Đau cùng cả nước
Bắc chí Nam xuôi ngược khối mảnh đời

Việt nam ơi
Quê hương ơi
Tổ quốc tả tơi
Ai có thấu cho dòng đời bất hạnh…


Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm