sao anh lâu về ...?!
Xuân đã về trên đôi mắt em mong
Anh hiện hữu – là chồng đâu phải mộng
Bao ngày qua nỗi cô đơn tuyệt vọng
Anh lâu về em khóc chẳng còn mưa.
Em gọi hoài, khàn giọng biết nào thưa
Vì người sợ đong đưa tình dang dở
Sợ luôn em thả hồn trong cơn gió
Anh ngược về lạnh giữa chốn người đông.
Anh trở về ... muộn lắm có biết không?!
Thu thay lá ghép chồng trên lối cũ
Nắng nhạt màu - quên hết câu tình tứ
Anh lâu về rêu ngự kín đường tim!
Muộn chút nữa, có lẽ em ngủ yên
Bỏ đời lại ưu phiền anh nắm giữ
Dằn vặt khổ đau hiện tại – quá khứ
May anh về - anh giữ - được bình yên!
Bài này đã được xem 1064 lần
|
Người đăng:
|
SaKe
|
|
|