say giao mùa
Còn cuối hạ ngỡ đã chớm thu về
Cái gió heo heo vội vàng chi thế nhỉ?
Sao lừa ta buổi giao mùa mộng mị
Những chiếc lá vàng đồng loã xạt xào bay
Ủ men tình cho tới độ nồng say
Trộn với sương sa ta đợi người nhập cuộc
Dầu chỉ là giây phút
Đừng chậm trễ người ơi!
Tự nhiên với nhau dễ say hơn gọi mời
Dễ say hơn ngại ngùng đỏng đảnh
Biết cuộc đời chóng vánh
Ta với người quyện cho đến mềm môi
Mây có trôi
Trăng có lặn
Gác qua một bên cuộc đời mặn đắng
Đón mùa thu có nếp mới hoa vàng
Lỡ say rồi mãi đợi đến mùa sang
Kẻo không ta giận lá vàng và cả gió heo may
Khi lòng ta chợt tĩnh cơn say
Đợi chờ côi cút