bài thơ viết tặng cơn say
BÀI THƠ VIẾT TẶNG CƠN SAY
Bơi theo dòng thời gian tôi nhặt nhánh bèo trôi
Chèo trên mênh mông không gian tôi vớt hòn củi mục
Tôi là con sông tuổi thơ nước tràn hạnh phúc
Mùi khói đốt đồng đăng đẳng cháy hồn quê
Trên nẻo đường làng tôi nhặt lá đam mê
Mỗi nghé ọ nuôi tâm tình tôi khôn lớn
Qua năm tháng bình yên
Qua thời chiến loạn
Hồn tôi găm đầy vết đạn
Găm trên hình hài tủi nhục mẹ cha.
Với tình yêu người tôi là con chim cánh rũ
Lục tung ký ức những thiêng liêng
Gọi hoàng hôn bầy đàn về đậu trên giấc ngủ
Dẫu em nay quên nếp ngoan, hiền
Với đường xa tôi chỉ đang lữ thứ
Hớp mưa nguồn ca hát ngụ ngôn điên
Với phố xá cơ man bước chân xưa cũ
Mươi năm ròng chưa thoát khỏi niềm riêng.
Giữa hư, thực tôi hoang mang hư, thực
Lúc lệ đắng tràn, lúc cười nói oang oang
Khi đắm đuối giữa rượu nồng nhục dục
Lúc cúi đầu trước thập giá nguyện ăn năn
Như lớp bạn bè tôi
Một thế hệ thiếu hành trang ...
ĐCĐ