nhìn về biển
Có những lúc đứng thẫn thờ nhìn biển .
Lòng chạnh buồn bất chợt gọi : Hoàng Sa.
Nơi chân trời vời vợi phía xa xa.
Những giọt máu đã rơi từ ngày đó.
Giữa trùng khơi sóng thét gào hỏi gió:
Bao nhiêu năm khúc ruột Việt đứt lìa ?
Những nắm xương ở lại mãi không về.
Làm cột mốc cắm sâu vào thềm cát.
Nước thay Mẹ rì rào ru khúc hát.
Giọng nghẹn ngào bởi tan tát chia ly.
Vì Quê Hương anh nào có sá chi .
Quyết sinh tử với thù giành giật đảo.
Hoàng Sa ơi ! tiếng kêu trong thảm não .
Bởi giờ đây , giặc giày xéo đọa đày.
Chúng đổi tên , xây hầm cảng đặc dày.
Thành cứ địa dựng mưu đồ bành trướng.
Buồn cho ta mắt không nhìn chung hướng.
Và lòng người còn ly tán u mê.
Giặc tung hoành trên lãnh hải thỏa thuê.
Với dân Việt chúng tự quyền sinh sát .
Những con tàu bị đâm sầm bể nát.
Mạng ngư dân như rác giữa ngư trường .
Vùng Hoàng Sa coi như đã bít đường .
Lạc vào đó là đi tìm chỗ chết !
Hoàng Sa ơi ! chẳng lẽ nào đã hết .
Không còn gì hi vọng đợi chờ sao ?
Ước một lần dù trong giấc chiêm bao.
Hòn máu lac trở về cùng Đất Mẹ !
( Dung Nguyên 22. 12. 2013 )