mộ chí
MỘ CHÍ
Đêm mịn màng dỗ giấc
Ngày thôi lắng muộn phiền
Ta chừ rồi về đấy
Một chốn nhỏ linh thiêng
Mắt trần thôi khép mở
Khóe đời bớt khóc cười
Ta một hôm về đấy
Ngồi đếm lại trùng khơi
Mộ chí nhờ chạm trổ
Cóng lạnh dòng tuổi tên
Mai táng lời cơ khổ
Ba tấc vùi nhớ, quên
Và xin người môi đỏ
Đừng thốt lắm hững hờ
Chỉ cần chiếc chim nhỏ
Ghé nhủ vài vu vơ
ĐCĐ