những khi em cần
Có biết khi nào em cần anh không?
Là khi cô đơn muốn có anh chia sẻ
Là khi em khóc dài trong nỗi nhớ
Là nỗi xót xa trước ngang trái cuộc đời.
Và ngay cả những lúc em cười
Cũng muốn cùng anh nhân đôi niềm vui ấy
Có những lúc cần anh hơn tất thảy
Là lúc giận hờn giấu nước mắt vào trong.
Đừng bỏ lại em khi thầm khóc trong lòng
Còn ai nữa đâu lau cho em dòng lệ
Còn ai nữa đâu nắm tay em thật khẽ
Níu những dỗi hờn vào sát bờ vai.
Anh biết em mà, sẽ chẳng kể với ai
Chỉ biết vỡ òa úp mình nơi bóng tối
Mái tóc ngang vai sẽ ướt nhòa trên gối
Giận anh rồi, em làm bạn với cô đơn.
Ai gọi em cô Ngốc hay dỗi hờn
Ai gọi em nàng tiểu thư đa cảm
Ai mang Nắng vào mùa đông hoang lạnh
Ai rót cạn lòng mình sưởi ấm trái tim em.
Những giận hờn chỉ là một chất men
Như vị đậm ly cà phê buổi sáng
Như nắng, như mưa, như ban mai, đêm tối
Em cần anh mà ... dù giận dỗi với anh..!