mặc kệ đi
Em đừng so đo gì hạnh phước
Cầu nhân sinh dẫn bước những phận người
Mọi thứ sắp sẵn rồi, bởi hệ lụy từ kiếp trước
Em chỉ việc đến đây...và hít thở cạn cuộc đời
.
Khi cuộc sống lắm điều vô lý giải
Em phải cố tin, rằng định số an bày
Cứ mặc đi và đổ thừa ...do kiếp trước....
Hãy tập tim mình dửng dưng, lạnh lẻo, vô lo....
.
Hạnh phúc nằm ngồi đâu đó co ro
Mảnh chăn tình dành cho em quá hẹp
Đừng cố loay hoay ách đời thêm kìm kẹp
Cứ mặc yêu thương lọt qua tay và rụng cánh bên thềm
.
Và nỗi cô đơn thật thà như đếm
Trăm ngàn cơn đau xâm thực nát lòng đêm
Vui quẩn buồn quanh đã hết đời dâu biển
Ngày tháng có đâu nhiều? Mặc tình ta cười khóc an nhiên
.
Thôi đừng đợi nắng và cố chờ xuân đến
Mùa ở đây bóng tối đã vô cùng
Màu huyễn hoặc vỡ thêm từng ngộ nhận
Nắng hãy kệ mưa....lòng hãy cứ mặc lòng....