đêm trăn trở
Đêm Trăn Trở
Bầu trời đêm tối mịt
Nỗi sầu chợt dâng cao
Chân mây mờ thin thít
(Xa),...Xa đơn lẻ vì sao
Màn sương khuya loang lở
Nhẹ nhàng!-thật nhẹ nhàng
Phất phơ theo hàng gió!...
Thoang thoảng dưới trời hoang
Len vào bờ môi mắt
Từng hạt sương long lanh
Rơi về vùng hư ảo
Tiếng sầu bay loanh quanh
Thành phố im đứng lặng
Con đường vắng hoang sơ
Ru hồn ta phiêu lãng
Bước chân buồn bơ vơ
Một chút hờn cay đắng
Một chút niềm cô đơn
Một chút đời lạnh vắng
Từng giọt rót vào tim
Hòa chung cùng nhịp thở
Mạch tình lồng lộn dâng
Ta sầu đêm trăn trở
Hay đất trời trở trăn
Viễn Phương