tháng bảy chiều mưa
chiều mưa , cành lá ngã nghiêng
dòng song lờ lững nước rồng hoa trôi
ngồi kề bóng nước ướt môi
chiều mưa, giông bão vở buồn trong mơ
tiếng ve hát dịu vu vơ
bâng khuâng tĩnh lẽ nhớ về quê tôi
tuổi thơ tiềm thức dần trôi
gió nào rỉ rắc rì rầm tầm xuân
gió nào lặng lẽ loang lằn
lang thang đưa tiển , củng làm ngẩn ngơ
hoang sơ vẫy gọi như mơ
nghếch theo vọng nguyệt lối mờ lăn tăn
lửng lờ gió lướt liêu lăn
hàng cây vầng nguyệt nửa đêm quyện mờ
buông nghe tiếng hát không giờ
sắc hòa hương ngát , vầng trăng giữa mùa
cứ hoài dũng cãm tập tinh
bởi âu lo nghỉ thâu canh suốt đời
bài ca không phải cũa người
nghe làm bất diệt , ẩm đời nhiễu nhương
Linh Tâm rộn rã là thường
tương tư phiêu lãng nổi mông nổi chờ
bên song có đấn gian cơ
nhiều lần bấc khuất hoàng hôn ngân hà
giải cầu dài đếm ngẩn ngơ
dày vò cuốn lá đôi bờ bâng khuâng
thoảng cầu tỏa ngát cuồng phong
sống sơ biển lặng bầu trời gió đưa
vầng trăng ru ngút non ngàn
rung xanh xanh núi soi hằng phớt phơ
vây quanh vạn lý cuộn dâng
oặn than dạ luống hoang vu cả đời
Bầu Trời Trăm Năm , Nghìn Năm Trăng Sáng !
bầu trời ngàn sao sáng
cùng ánh trăng mơ màn
và tình ca em hát
chỉ riêng tặng anh thôi
dù giờ nầy , anh chốn nào
gió thay lời em nói.
cuộc đời nầy, dẫu biển kia có cạn.
cùng điệu thuyền anh lướt, ra khơi
vào tâm tư anh tràng dâng
như bao lời em nói !
Bài này đã được xem 1203 lần
|
Người đăng:
|
tlan mưa
|
|
|