nhớ sông trúc
Nhớ Sông Trúc
Tặng Trúc Giang
Có thể nào trong tiềm thức của em
Một phút thôi em quay về dĩ vãng
Của một thời đi dạy huyện xa...
Cho anh nhớ một thời kỉ niệm
Xốn xang lòng một nỗi nhớ nôn nao
Nhớ một người có tên Sông Trúc
Nhớ não lòng một nỗi nhớ dòng sông.
Dòng sông Trúc tâm hồn em rộng mở
Giữa mơn man con nước sông Tiền
Em cao thượng vun phù sa thế hệ
Trải xuống đất này cây cối mọc xanh hơn…
Em ra đi anh nào dám tủi hờn
Chỉ thấy tiếc sao lòng mình ủ kín
Sao chần chờ cho nước chảy về xuôi?
Kỉ niệm lùi theo ngày tháng nhòe đi
Anh nhớ lắm một đêm hè kỉ niệm
Hai đứa mình cùng mấy đứa học trò
Lên xe chạy khắp các nẻo đường Hồng Ngự
Rồi ra về ba đứa một hon – đa
Em cô giáo trẻ, lũ học trò rất mến
Huống chi anh đã quá tuổi yêu đầu.
Anh nhớ mãi một đêm hè kỉ niệm
Lời em than trong buổi tối hôm nào:
- Rượu rượu ướt nhem quần áo em rồi.
Kỉ niệm về kí ức nhói đau
Cho anh hỏi tình nào không chóng lớn
Thời gian nào dừng lại
Cho anh và em mãi mãi được vẹn tình.
Sung sướng quá nếu chúng mình cùng công tác
Nhắc làm gì chỉ khô rát bờ môi....
Kỉ niệm lùi theo ngày tháng nhòe đi
Em xinh thế thêm bộn bề nức nở
Có hở môi cũng lỡ chuyến đò tình…
Thôi hãy để thời gian xanh màu kỉ niệm
Để chan đầy dòng chảy Tiền Giang…
Thường Thới Tiền 1996