đỉnh nhớ
Bừng đôi mắt giữa bóng đêm cuồng bạo
Nhớ vô cùng ôi nhớ quá làm sao!
Đỉnh mùng kia bỗng nhạt nhòa nhan sắc
Và linh hồn ta bay vút lên cao!
Mắt hóa mũi tên lao vào bóng tối
Tìm chút ảo hình mộng mị cuồng sôi
Gió thổi đưa tình ra khơi và sóng
Hồn ngất ngây trôi bàng bạc lưng trời
Đêm trắng đỉnh mùng sục sôi biển nhớ
Đồng hồ ai reo tưởng lỡ hẹn hò
Đêm trắng hai tay cấu cào da thịt
Lạnh buốt nỗi niềm thương nhớ vô biên
Ta cố ươm xanh từng chùm kỷ niệm
Tiếc rẽ vô cùng những phút bên em
Ta cố vươn lên nhưng rồi chết lịm
Biển nhớ không cùng nghe quá thương đau!
T.N.L