tiếng dương cầm trong đêm
Gặp lại em sau nhưng ngày xa vắng
Bao nhớ nhung dồn nén ở trong lòng
Bao lời yêu "nơi ấy"...anh chờ mong
Bỗng vỡ òa theo hai hàng nước mắt
Vội ôm em đan vòng tay thật chặt
Và lặng im không nói được nên lời
Nhung nhớ dâng đầy hờn giận cũng vơi
Người có biết!
Anh nhớ...và yêu em...nhiều lắm...?!!
Anh hỏi em: sao những dòng tin nhắn
Anh gửi đi mà không thấy trả về
Những dòng thư anh cũng đã gửi đi
Nhưng hồi âm...chưa một lần nhận được?!
Em lặng im... Nhưng mắt em dần ướt
Chỉ nhìn thấy lệ rơi trên mi buồn
Lỏng vòng tay nước mắt cứ trào tuôn
Ngước nhhinf anh: nghẹn lòi trong khoé mắt!
Trái tim anh dường như ai bóp chặt
Nhói tưng cơn...đau...đau đến tận lòng
Còn nữa đâu, tình yêu anh ngóng trông
Khi với em, anh chỉ còn trong ký ức?
Anh nhớ em! Tìm về trong tìm thức
Tiếng dương cầm cũng day dứt trong đêm
Tiếng yêu em vơi bớt hay nhiều thêm
Mà nước mắt rơi đầy trên phím nhạc?