Poem logo
Poem logo

vầng trăng khuất mãi

Tác giả: Nguyên Thạch
https://www.youtube.com/watch?feature=player_detailpage&v=_P1d5WKuIMs

(Cho người nghệ sĩ mù hát rong)


Vầng trăng ơi, tôi không còn nữa
Kể từ đây, bóng bủa đêm đen
Tôi xa trăng, xa cả ánh đèn
Màn đêm tối!
Làm quen trọn kiếp.

Trăng ơi trăng
Đành xa trùng điệp?
Trăng trong tôi, đâu còn dịp trở về!
Nhớ trăng xưa...thu rũ đường quê
Tôi gởi vẹn lời nguyện thề mong ước.

Trăng đi hoang!
Tôi bước đời xuôi ngược
Xót xa...lệ thầm...quên nguyện ước ngày mai!
Bởi trong tôi chỉ bóng tối canh dài
Đâu còn nữa ánh ban mai hé rực.

Tôi vẫn sống, ươm ước mơ trong tiềm thức
Hình dáng em ngập ký ức nào nguôi
Kỷ niệm ơi
Cay đắng ngậm ngùi!
Tìm đâu thấy niềm vui mùa trăng mới?.

Có nhiều đêm, vầng cao vời vợi
Tiếng người vang... trăng phơi phới trăng rằm
Nhưng với tôi, trăng miên viễn lặng câm
Còn chăng chỉ là tháng năm dĩ vãng.

Tôi yêu em...âm thầm ngày tháng
Tình xót xa...đâu dáng người xưa
Lời đau thương...biết mấy cho vừa?
Tim đau nhói...lời tiễn đưa vĩnh biệt.

Trăng ơi trăng, còn đâu màu mắt biếc.


Nguyên Thạch

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm