trăng mỏng manh
Ai hái trăng vàng ném xuống ao
Để cho Cá đớp lẫn vô bèo..........
Gợn sóng ao thu xao động khẽ
Và để lưng trời gió lặn theo....!
Ta đứng dưới này ngắm bóng trăng
Trên kia vẫn sáng ánh trăng lành
Mà sao dưới nước trăng lại vỡ
Ra thế trăng vàng cũng mỏng manh...!
Vô lẽ hàng dừa cũng lẳng lơ
Hay sao mà lại đứng ơ hờ....
Bên lối đi về sương điểm mặt
Một chút u buồn...một chút thơ...!
Lơi lả làm chi hỡi gió mây...?
Chút men tình nhấp để ta say.....
Trong tiếng thì thầm cơn gió thoảng
Có cả lòng mình với lá lay.............. !