thế thôi ...!
Ta nhặt chùm hoa muộn cuối mùa
Vụng về rụng xuống mấy trang thơ
Dăm mối tình con vừa thức giấc
Một thoáng hương đưa cũng dại khờ ... !
Lãng đãng mây chiều ... lãng đãng sương
Mỏi gối chùng chân mấy dặm đường
Dừng bên quán vắng người xưa cũ
Đã bỏ quê nghèo ... biệt cố hương ... !
Người ấy bây giờ đang ở đâu ... ?
Nâng chùm hoa muộn đã phai màu ...
Sắc nhạt đâu nồng hương quyến rũ
Cũng đủ tim mình nhói ... nhói đau ... !
Trả áo phong sương lại với đời
Ta về góp lại những hoa rơi
Gom từng hương cũ còn đâu đấy
Để gởi lòng mình ... Chỉ thế thôi ... !!!