ngã ngựa
Ngã Ngựa
Người là con ngựa hoang
Tôi rõ thằng nài tồi
Gặp nhau đồi gió hú
Tôi ngã ngựa thật đau !
Ôm hoài lòng biển cả
Thương con sóng vô tình
Sóng dập dềnh hướng ngoại
Lòng biển khó bình yên
Biết bao điều phải nói
Nín mãi nên nghẹn lời
Như cây thông đứng sững
Chết giữa trời nắng phơi
Giang sơn thì dễ đổi
Bản tính thật khó dời
Thôi, đường ai nấy bước
Chừng ấy quá đủ rồi !
Người mãi con ngựa hoang
Tôi vẫn thằng nài tồi
Đường rõ chia hai lối
Hối tiếc cũng thế thôi !
Tuyền Linh
01.11.2009
Bài này đã được xem 1954 lần
|
Người đăng:
|
tuyenlinh
|
|
|