lời đắng
Một đời phiêu lãng
Tìm quên ngày tháng
Trong tiếng đàn vương vấn ân tình
Lám sao quên hết
Bao ngày tháng sống bên em
Kỷ niệm trao nhau muôn đời khó phai...
Em nói đi, có phải tình anh?
Như gió trăng giỡn đùa phút chốc
Hoặc anh chỉ nói
Lời trau chuốt bằng trái tim đầy dối gian
Nên người oán hận chăng?
Em nói đi, trách lòng anh chăng
Hay chính em quên lời hẹn ước
Để cho giờ đây
Ngày vui cưới nhìn bóng em về với ai
Nghe tình vỡ vụn tan...
Dù thời gian qua
Lòng anh vẫn thế
Vẫn nhớ hoài giây phút êm đềm
Nào em có biết
Anh vẫn sống với ước mơ
Mối tình riêng mang
Trọn đời chắt chiu...
Em nói đi, có phải vì em
Quên tiếng ca, quên tình năm cũ
Để riêng mình anh
Từng đêm vắng dạo bước trên đường phố xưa
Đi tìm kỷ niệm qua...
Em nói đi, có phải giờ đây
Em sống vui bên hạnh phúc mới
Thì thôi người nhé!
Quà sau cuối là tiếng ca đầy xót xa
Trao người phút lìa xa...
(Saigon, Thu 2014)