Poem logo
Poem logo

sợ vấp phải nỗi đau

Tác giả: VVKH
Em Thấp thoáng như một vì sao đã mất
Chợt lóe lên lại chìm khuất đâu rồi?
Giữa màn đêm, sao như vừng rắc đầy trời
Tìm em ở đâu,khi cuộc đời muôn ngõ
Ngược sáng mặt trời, hình như em không thấy rõ
Trên đỉnh núi cao xanh mà vẫn đâu đó màn đêm
Văng vẳng đâu đây từng tiếng chim yếu ớt rên
chạm bụi cây-đời và cái gai-người làm cho em thương tổn
Vũ trụ bao la, mênh mang, biết bao hỗn độn
Em dấu mình như tránh những điều ân hận xót đau
Trắc ẩn trong em từng kỷ niệm đã chôn sâu
Bước lại gần đời tôi những ngọt ngào trong cuộc sống?
Con tim bỗng trào dâng bao niềm xúc động
Lại lặng lẽ lui về trông ngóng cuộc đời nhau
Con chim đã bị thương vết thương sẽ qua mau
Khi có bàn tay ấm êm nghẹn ngào khi chăm sóc
Ai oán tiếng chim kêu lên rồi hình như chợt mất
Cứ yếu ớt dần, như khúc ca chìm đắm giửa đêm thâu
Em là ai? em đang ở nơi đâu?cứ thét gào trong ký ức


Đừng về chốn cũ
Nắng tắt rồi em đừng về chốn cũ
Hảy cho tôi ru giấc ngũ đêm nay
Dù xác thân có mục nát hao gầy
Em cũng cố dang tay mà chờ đợi
Còn nước mắt xin nụ hôn đừng vội
Hảy vuốt ve tiếc nuối tuổi xuân thì
Biến bóng đêm thành nơi chốn đam mê
Đễ tôi được kéo em về trần tục
Khi kỹ niệm theo thời gian vùi lấp
Hỏi vì sao để lạc mất đời nhau
Em có nghe chìm trong nổi đớn đau
Là hơi thở là ngọt ngào rên xiết
Một lần cuối, nhưng không là đoạn kết
Để cho đời gào thét với thời gian
Đừng buông xuôi theo ngày tháng lụi tàn
Hảy cười,khóc cho đêm hoang khờ dại

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm