những mùa thu buồn đi qua
Thu ấy giữa chia ly và sum họp
Nơi xa xôi dội vọng bão rừng già
Chiếc lá khô trút vàng au vào đất
Tờ lịch rơi đau xót số mười ba (1)…
Thu! Đúng rồi một chiều thu đã vãn
Mẹ ra đi lần nữa xác không hồn (2)
Thay chuỗi ngày trái tim con thầm khóc
Hoang vắng chiều nhòa nhạt đẫm hoàng hôn
Mười lăm năm(3) chị ôm thu vật vã
Cảnh cơ hàn luẩn quẩn khóc nợ vay
Ngày vu quy trắng màu tang nước mắt
Giữa trưa hè nổi gió chướng heo may (4)
Em (5) nắm trong tay cuộc đời định mệnh
Cắn chặt lòng chịu đau xé tâm can
Cái chết trêu ngươi con tim bất lực
Thanh thản em đi thương nhớ vô vàn
Rồi lại tiếp và cuối cùng cũng hết
những thu buồn….
Chiếc lá cuối nhẹ rơi !
3 - 11 - 2014