ưu tư
Ta gõ cửa linh hồn ta để hỏi
Yêu bao lâu...buồn đó đã bao lâu
Xuân còn tặng ánh mắt đời mòn mỏi
Ngõ xa trông bờ cỏ đọng sương sầu
Những mộng mị rót tim người bật khóc
Với đời đi trăng hẹn khuyết trên đầu
Nghe mưa đổ xuống đời xưa meo mốc
Trả sao đành đành đau đớn ấy cho nhau...
Bài này đã được xem 1184 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|