đêm miên man
Lẳng lặng màn đêm lẳng lặng tôi
Băn khoăn hỏi mãi...lẳng lặng người
Có phải còn gì quên chẳng nói
Mà để đêm buồn lẳng lặng trôi
Hình dung ai tợ một dòng sông
Lúc đầy, lúc cạn, lúc đục-trong
Mặc cả linh hồn tôi thủy thảo
Chết nửa trăm năm một tiếng lòng
Tôi hỏi rằng em có phải là
Rằng em...em có phải tiên nga
Mà sao thoắt hiện trong chớp mắt
Bỏ mặc ai buồn trong cõi ma
Tôi hỏi trần gian buổi hôm qua
Rằng nàng tiên nhỏ ấy đâu ra
Trần gian thản thốt rằng: ai biết
Có phải khéo nhầm ai giống ta
Tôi về suy ngẫm cuộc đời tôi
Tự nhủ thôi dừng giữa cuộc chơi
Ngả xuống mộ phần xưa lạnh lẽo
Mặc cái trần duyên họ khóc...cười
Ngủ nhé đêm ơi khép một lần
Đừng mang giấy lại mộng giai nhân
Đừng khóc đêm nay hồn thủy thảo
Yên giấc tôi ơi...dẫu một lần!
Bài này đã được xem 2088 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|