mông lung
Có một lần bất chợt nỗi khát khao
Muốn được tan ra hóa thành ngọn cỏ
Muốn được phiêu diêu theo từng cơn gió
Thổi bạt ngàn lau lách bãi bờ hoang...
Có một lần tâm tưởng bỗng hoang mang
Giữa cõi thực, hư vô vàn đau khổ
Cánh cửa thời gian mở tung ngàn nỗi nhớ
Xua ký ức về đâu...?
Bỗng một lần trở giấc giữa đêm thâu
Nghe cõi tình rơi xuống khoảng đời vụn vỡ
Em đi qua ru hời câu duyên nợ
Chìm vào cõi quên ...
Thả hồn vào trong cõi nhớ không tên
Nơi chỉ mình ta đuổi bắt từng tuổi nhớ
Không còn em, không còn ai, không duyên nợ ...
Ta một lần để nỗi nhớ miên man
Đêm tàn !
Bài này đã được xem 2702 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|