có hẹn mai sau
Đâu há dễ phai mờ duyên đã ngỏ
Trời tương tư hoa cỏ cũng tương tư
Trăng hờn tủi khuyết bên lằn tay gió
Dặm trường khuya hiu hắt nẻo xa mù
Ta nghoảnh mặt bỗng chạm từng dĩ vãng
Chiều tương lai năm tháng biết về đâu
Sông lan dạo bước dời đi có phải
Đắng cay từng em bỏ lại trong nhau
Từng đông lạnh ngã chân trời mộng tưởng
Gọi sầu khơi về tặng bấy hanh hao
Giòng nức nở như tia hồng đốm đỏ
Giới niềm mong kết tụ bóng không thành
Bờ trùng ngộ một lần thôi đã lỡ
Để bây giờ em có biết nơi đâu
Tình thôi đã như một lằn tia chớp
Cháy bên trời vụt tắt giữa đêm thâu
Bàn chân bước em đi về một thưở
Ta ngó theo mùa duyên nợ phân vân
Trời khuya khoắt phiêu du trăng bỡ ngỡ
Góp trăm năm sầu thiên cổ theo cùng
Những nhịp bước bên đời còn dội mãi
Vang về đâu không vọng lại hồi âm
Xuân vô lượng có bao giờ trùng lại
Của một lần quá khứ đã muôn năm
Ngồi kể lại chuyện dù sao đi nữa
Bờ xa bay tuyết bạch phủ trên đầu
Màu trời đó mai này em trở lại
Bước ngại ngùng qua lối mộng tương vay
Buồn như thể một hôm về đồng nội
Lời nhân gian không tiếng để phơi bày
Và có lẽ ngày mai em sẽ khóc
Tiễn linh hồn nguyên thủy hóa ngàn mây
Và tương ngộ giới niệm điều một khắc
Bên kia trời có hẹn buổi trùng lai?
Bài này đã được xem 1315 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|