chợt nhớ đời mình đã hoàng hôn
Mùa đông về mang theo cơn giá lạnh
Chợt nhớ đời mình cũng đã hoàng hôn
Có còn gì ngoài mười ngón tay trơn
Và con tim bao dung thường lạc nhịp
Nghĩ đến tương lai mịt mờ vạn kiếp
Ai là người thừa kế của tôi đây ?
Di chúc ra sao canh cánh đêm ngày
Tài sản tôi thật vô cùng quý giá !
Chẳng bán mua nên không hề mặc cả
Vàng ngọc kim cương nào có đáng gì
Tiền bạc, đô la cũng chẳng sá chi
Ngồi nhẩm tính gần ngàn bài thơ viết
Nước mắt rưng rưng nỗi niềm ai biết
Mỗi câu thơ là một tiếng ân tình
Từng đêm dài nhìn sao sáng lung linh
Mượn vần thơ gửi gắm niềm tâm sự
Suốt tháng ngày ruổi rong cùng con chữ
Tâm hồn tôi trong sáng tựa pha lê
Và con tim luôn trăn trở mọi bề
Ai là người sẽ thay tôi gìn giữ ?
Bài này đã được xem 2642 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|