tự khúc mùa đông
Em ghét mùa đông...
để tình mình băng giá
Cho nhớ nhung lạnh lắm những đoạ đày
Mộng hao gầy chiều tím nhuộm chân mây
Mà tim mãi vấn vương mùa trăng cũ
Em ghét mùa đông
Khi thu còn chưa đủ...
Thơm ngọt bờ môi...quên vội hẹn thề
Người phương nào nồng ấm giấc phu thê
Đêm trở gió, xót xa từng kỷ niệm...?
Em ghét mùa đông...
Giấc mơ nào... Người đành lòng tẩm liệm
Để thời gian mờ xoá tiếng yêu đầu
Vết tình sầu còn đọng lại niềm đau
Cho ngày tháng đời buồn như lá cỏ
Em ghét mùa đông...
Dẫu SaiGon, vẫn hai mùa...thế đó!
Nắng nồng say, mưa...ẩm ướt những con đường
Có chiếc lá nào...va vướng sợi thương
Vừa rơi xuống...hồn lạc loài tiếc nuối!
Niệm khúc riêng...dành cho lần yêu cuối
Tình xa rồi...hoang lạnh một mùa đông.
Truong Phuong Linh
SG - 11/2014