giã biệt đông hà
Giã biệt Đông hà một chiều thu
trời cảm cảm lạnh phủ sương mù
không người đưa tiễn không hò hẹn
hồn vấn vương lòng vẫn luyến lưu
Mây trắng xây thành chuyện biệt ly
lá vàng từng cánh khóc người đi
sầu đông trời đất buồn không nắng
em bước lên xe biềt nói gì
Giã biệt người yêu anh ở lại
từ đây hôm sớm biết nhìn ai
em đi có lẽ lòng anh tủi
dù miệt trông theo bước hải hồ
Giã biệt Đông hà thôn xóm nhỏ
con đường trãi sỏi vết chân đi
mai đây lê bước nơi phương lạ
tay trắng sờn vai bước đăng hành
Thôi nhé từ đây xa tất cả
em xa, xa cả người anh mến
em đi trời đất buồn không nắng
mây trắng u buồn trôi thướt tha.