gió ơi !
Để gió bay đi những nỗi buồn
Xua đi trong ta nỗi vấn vương
Trả hết cho ai thời hoang dại
Mình ta vẫn bước trên con đường
Để gió bay đi cả yêu thương
Đôi tay nồng ấm chợt khẽ buông
Cõi lòng ta ơi đừng lưu luyến
Một chút tình kia hãy thôi vương
Để gió bay đi nỗi chán chường
Đầu môi chót lưỡi thật đáng thương
Mai này nào biết ai còn mất
Nói gì khi lặng đốt nén hương ?