cõi vô thường
Đã qua rồi...tháng ngày xưa năm cũ
Xa dần trôi...ánh mắt biếc bờ mi
Gởi đất trời... và gió... đã cuốn đi
Bao kỹ niệm...một thời...ôi...sâu lắng
Bao đêm dài...trăng hao gầy...quảnh lặng
Lòng như thuyền...theo sóng nước...trôi xa
Cứ chòng chành...theo khắp...chốn ta bà
Chặng đường xa...vẫn còn...hay đã hết
Nếu mai đây...thu tàn...trăng lụi chết
Nhặt lá vàng...ai đốt hết...tâm nhang
Một linh hồn...phiêu bạt...cõi mênh mang
Quỷ môn quan...hay thiên đàng...hỷ lạc
Thân nằm đó...giữa muôn ngàn...tiếng nhạc
Tiễn linh hồn...thoát khỏi...kiếp trần ai
Thoảng đâu đây...nức nở...vẳng bên tai
Giấc nghìn thu...dư âm xưa...còn mãi
Xuân hạ thu đông...bốn mùa....khổ ải
Nén hương nồng...bên mộ...lụi tàn phai
Dù anh hùng...hào kiệt...bấy lâu nay
Ba tấc đất...lấp vùi...bao ngang trái....