bỡi cõi vô thường
Đây trần thế mãi long đong cuồng vọng
Tất bật đời mơ mộng bỏ trời cao
Hồn thong dong tự tại với trăng sao
Âu cũng đã bay vào dòng hỷ lạc...
Yêu và ghét giữa nhân gian xào xạc
Thương thật nhiều chút ác cũng hoài công
Đẹp cỡ nào dù đã gửi mênh mông
Xấu một tí còn trông chi mộng điệp
Bởi kiếp sống nên ta đành bước tiếp
Sắc rồi không là nghiệp của nhân sinh
Trắng và đen thay đổi thật vô tình
Gian tà ác thay hình luôn đổi dạng
Đời sóng gió nổi trôi như cơn hạn
Qua bao lần thất bại sẽ khôn ra
Bỗng một ngày ta gặp lại chính ta
Bồng bềnh liệng trong bao la trần thế ?!...
Điều chí thiện mãi long lanh đẹp đẽ
Để cho hồn thêu vẽ nghĩa trăm năm
Giữa sắc không của vũ trụ ta nằm
Vị men đắng ăn nhằm chi kiếp sống
Bao luân chuyển giữa dòng đời sôi động
Con đường trần mở rộng ngỏ thiên thu
Lỡ bước chân đi lạc chốn ao tù
Theo cát bụi mịt mù làn sương khói
Nước cư chảy dù vung tay đến mỏi
Nâng chén sầu đau nhói bởi sầu thêm
Ngó lên cao lệ thấm ướt môi mềm
Nhìn xuống thấp thấy đêm buồn không ngủ
Dẫu tan nát mà dòng đời chưa đủ
Cõi vô thương buông phủ lắm đắng cay
Ta vẫn đi với cái kiếp đời này
Khi ngã xuống mới hay tình có thật ....
Bài này đã được xem 3923 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|