hồn thơ phiêu bạc
HỒN THƠ PHIÊU BẠT
Thơ ném vào góc nếu vắng em
Không ai muốn đọc chuyện bên thềm
Ánh trăng khuất núi còn chi nữa
Lạnh nhạt hương hoa lại buồn tênh
Thơ chết dọc đường chẳng ai xem
Vắng bước giai nhân, mắt môi mềm
Dáng ngọc lưng chừng nhành liễu rũ
Nét duyên thầm lặng thắp màn đêm
Thơ mất hồn thơ mất bạn bè
Con tim mách bảo thiếu người nghe
Đơn côi gởi gắm vào hư ảo
Trống rỗng em ơi! Bóng trĩu đè!
Thơ sẽ đi hoang tận xa xôi
Ngao du dưới biển trốn trên đồi
Tìm chút tàn dư mùa lá rụng
Nhặt nhạnh ưu phiền tôi với tôi!
DOANMINHHOP 06112014