viết về nỗi lòng kỹ nữ
VIẾT GIÙM KỸ NỮ
Tiếng đàn chùng nhịp, nhức óc căng dây
Rung tay phím, hao gầy xanh xao quá
Mảnh trăng sầu treo ngọn tre loã thể
Gió phất phơ chiếc lá buốt bao mùa
Phận má hồng trôi nổi vướng cơn mưa
Làn nước đục, phập phồng lưa thưa hạt
Nhón bước nhảy nhịp nhàng theo lời hát
Mặc oán hờn, bội bạc khổ thân em
Ngọn đèn đường hiu hắt góc phố đêm
Em hoá thân thành giai nhân mỹ nữ
Một khoảnh khắc đọng lại lòng lữ thứ
Với cỏ cây hoa lá có tâm hồn
Nhưng đời em chẳng lẽ bị vùi chôn
Lời miệt thị, chốn xa hoa, dục vọng
Dù cho em nhiệt tình đến hào phóng
Vẫn ánh khuya, màn bạc đắng môi hồng
Mỗi thu qua... rồi giá rét buốt căm
Giường lạnh lẽo căn phòng trơ, hoang phế
Rơi nước mắt, xuống vỉa hè trống vắng
Bước lang thang lẳng lặng, bước ngoái nhìn
Ngày qua ngày cười gượng gạo, lặng thinh
Người qua lại thấy mình buồn ngao ngán
Ôi! cuộc sống sao muôn hình, vạn trạng
Cô gái trong em, năm tháng bồng bềnh!
Doanminhhop 09122014