độc bước
ĐỘC BƯỚC
Ta đi ngược gió trở trời
Nên đường hiu quạnh chơi vơi một mình
Ta về khuya khoắc lặng thinh
Nên không ai đón tỏ tình yêu thương
Ta nghe lạc lõng phố phường
Bởi then cài chốt mù sương giăng thềm
Ta nhìn hiu hắt màn đêm
Bởi mùa đông buốt môi mềm tái tê
Ta đi ta đến ta về
Ta nghe ta thấy bơ vơ giữa đời!
Doanminhhop24102014