đời em có biết đâu là
Tôi ngó trời xanh mây trắng bay
Hoa xuân một đóa tóc em cài
Hồn tôi trót gửi bên trời cũ
Vấn vít tơ tình vạt áo say
Có một sáng nào gió lạnh sang
Lung lay ngọn cỏ cánh hoa vàng
Đời người đâu khác hoa với cỏ
Xanh thắm vàng tươi cũng đến tàn
Trần thế ngồi đây nhắc chuyện xưa
Yêu thương qua mất bấy bao mùa
Một cuộc vui tàn non nửa mộng
Pháo hồng tan tác dạ tiễn đưa
Tay bế tay bồng khéo gặp nhau
Ngờ ngợ như quen tự thủa nào
Người hỏi như rằng...anh có phải...
Bây giờ cuộc sống...chuyện ra sao?
Thưa rằng vẫn thế kiếp cô nhân
Chiếu chăn còn trống nửa bên nằm
Vợ với con thời...tôi có đủ
Chỉ là còn gửi...chữa tiện thăm!
Gặp gỡ lần đây sẽ lại xa
Em giờ phai nhạt mấy hương hoa
Những nếp hằn in trên trán nhỏ
Đời em sướng khổ biết đâu là...
Bài này đã được xem 1657 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|