lá tầm duyên
Lá Tầm Duyên
Lưu Vĩnh Hạ
Tôi đi hái lá tầm duyên
Hàng cây dải nắng trên triền dốc xưa
Nhặt về một chút nắng mưa
Nghe mênh mang đợi những mùa trăng lên
Nhớ người mấy độ chưa quên
Chiêm bao buồn quá lòng nghiêng nghiêng nằm
Ai người là kẻ đồng tâm
Bờ vai tóc rối trăm năm gọi về
Thấy đời trong những cơn mê
Hàng cây trút lá không che hết buồn
Nhớ ai đến thế là cùng
Cắn răng chợt thấy nhói lòng mà đau
Tôi đi tìm lá sầu đâu
Gửi trang kỷ niệm cho màu nhớ thương
Đêm trăng nhòa nhạt hơi sương
Trái tim lạc mấy nẻo đường nhân gian
Nhặt về chút của trái ngang
Mà đem một nửa đổi vần thơ xưa
Tôi đi nhặt lá trái mùa
Mới hay ngọn gió cũng vừa sang sông
Bài này đã được xem 1169 lần
|
Người đăng:
|
Truc Mai
|
|
|