Poem logo
Poem logo

tiếng sáo đêm buồn

Tác giả: Phan Luân
Một đêm thức trắng nhớ người
Mắt đang nhắm lại nhưng rồi mở ra
Nhìn trông về phía xa xa
Người tôi yêu mến giờ là bạn thôi
Thật buồn cho cuộc tình tôi
Tình yê đẹp đó nhưng trời phá tan
Giờ đây trùng cách phương ngàn
Gọi trong đêm tối hỡi nàng nơi đâu?
Quay lại tôi nói một câu
Tôi yêu em lắm tình sâu đậm rồi
Bây giờ lỡ bỏ sao người?
Lòng thêm đau khổ hận đời bất công,
Trong đêm tan nát cõi lòng
Tâm sự mình gửi vào dòng thơ kia
Vậy mà buồn chẳng bớt đi
Lại thêm cay đắng biệt ly người tình
Bây giờ cuộc sống của mình
Trở nên vô nghĩa khi hình dung ra
Em giờ đã bỏ đi xa
Bỏ tôi để chọn người ta sống cùng.
Em ơi em có hiểu không?
Sao em lỡ phụ cho lòng tôi đau?
Giá như mình chẳng gặp nhau
Thì tôi cũng chẳng phải sầu em ơi.
....
Nửa đêm im lặng tiếng người
Từ đâu vọng lại tiếng cười của em
Giật mình tỉnh dậy trong đêm
Vì rằng tôi tưởng em bên cạnh mình?
Quay ra cảnh vật lặng thinh
Nhưng nào có gặp bóng hình em xưa
Dêm nay trời chẳng có mưa
Mà sao hơi lạnh cứ lùa mãi thôi
Gió làm thêm lạnh con người
Làm cho giá buốt cuộc đời của anh
Cuộc đời nhanh chóng hóa thành
Một khối băng lớn sao đành em ơi?
Tại sao em chẳng yêu tôi
Hay là em đã có người kề bên
Vì yêu tôi phải nói lên
Đơn phương chỉ có cái tên si tình
Nhắm mắt cúi mặt lặng thinh
Tiếng sáo buồn với buồn tình gặp nhau
Tiếng lòng tôi hát một câu
Sáo buồn cũng dạo khúc sầu xen ngang
Trong đêm ngồi nhớ về nàng
Còn sáo kia nhớ tiếng đàn của ai?
Sáo ngân vang mãi mãi dài
Còn tình buồn vẫn một mai sớm chiều
Trầm ngâm nghĩ đến người yêu
Sáo cũng dịu lại tiếng kêu nhỏ dần
Sáo buồn buồn với thi nhân
Khi tiếng sáo hết thì Luân không còn.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm