đơn giản
Ta về tắm lại hồn thơ
Cuối dòng đen đúa giấc mơ thiếu thời
Bắc thang lên chữa tiếng cười
Ôm vào góc khuất trùng khơi hững hờ.
Vẫy vùng quẫy đạp đôi bờ
Biển ngàn năm vẫn bơ phờ nhói đau
Tình đời biến ảo sắc màu
Tình thơ son sắt trao nhau tiếng lòng.
Đắn đo bến đục dòng trong
Lỡ làm loang bẩn giữa lòng đại dương
Ta về ráp lại con đường
Vẫn mênh mông dải tình thương cháy lòng.
Trần Như Chuyên.