bài thơ chưa kịp đặt tên
Mười hai tuổi con nào đã biết
Mẹ âm thầm,lặng lẽ bỏ con đi
Trời xanh thẳm tan thương màu li biệt
Nắng chiều vàng trong sương khói chia li
Bao năm qua khi mẹ về với đất
Con giật mình trong tiếng nấc..." mẹ ơi"!!
Hai đứa em nhỏ,nhem nhuốt,chơi vơi
Bếp thiếu khói hơi,khắp nơi thiếu mẹ
Hai mốt tuổi con dồi dào sức trẻ
Cũng quỵ lòng trong 2 tiếng tang thương
Ba rồi cũng rời xa con theo mẹ
Còn nỗi lòng đau xót thấm thịt xương
Hai tiếng thiêng liêng ông trời có thấu
Sao nỡ đành cướp mất của con thơ
Không mẹ cha nỗi đau nào sánh được
Đêm khóc thầm mong gặp lại trong mơ
Bài này đã được xem 1655 lần
|
Người đăng:
|
Lê Việt Vỹ
|
|
|