con thuyền viễn xứ
Chiều mưa thuyền đã ra khơi
Một ngày đi giông tố tơi bời
Rời xa bãi biển cát vàng
Cánh buồm dương từ giã xóm làng
Thuyền ta chẳng biết đi đâu
Ngàn dặm khơi mây nước một màu
Trùng dương nổi sóng cồn cào
Bến bình yên phải đi hướng nào ?
Thuyền đi vẫn cứ khơi khơi
Để mặc cho giông tố tơi bời
Bồng bềnh trong biển sương u
Biết về đâu tăm tối mịt mù ?
Mấy hôm thuyền mãi lênh đênh
Giữa đại dương bao la một mình
Ra đi kiếm bến tự do
Chung niềm tin cùng nhau hát hò !
Sau cùng cập bến bình yên
Dầu trãi bao cay đắng ưu phiền
Đời ta đến được xứ người
Theo thời gian hoa nở nụ cười
Mẹ cha mong ngóng con xa
Gió sương sa nay mắt đã lòa
Kỷ niệm còn trong lòng già
Ký ức qua chưa kịp xóa nhòa
Bạn ơi nhớ mãi quê xưa
Biết là bao thương nhớ cho vừa
Nhiều năm xa cách lê thê
Chừng nào đây thuyền xưa lại về ?
QHNC