lỡ một chuyến đò
Khuất nẻo hoàng hôn sợi nắng tàn
Lạnh lùng tách bến chuyến đò ngang
Bên cầu thổn thức niềm cô lẻ
Hờn tủi chi cho giọt lệ tràn
Sóng nước lăn tăn vỗ mạn thuyền
Lục bình canh cánh nỗi niềm riêng
Ngược xuôi lờ lững theo năm tháng
Dõi mắt vời trông nhuốm lụy phiền
Tri kỷ vần thơ đã cạn rồi
Chuyện tình tan tác rẽ hai nơi
Vẫy tay từ tạ thôi người nhé !
Duyên nợ còn đâu… mặn đắng lời…
Bài này đã được xem 3675 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|