dòng đời
Mẹ ta sinh ta ra
Mang cho ta hình hài,
Ta lớn khôn từng ngày
Là công ơn của cha.
Khi ta đi chập chững
Là lúc mẹ vui mừng
Là lúc cha hãnh diện
Trong đời có thêm ta.
Đến lúc ta đi học
Cha mẹ thêm gánh nặng
Phải tảo tần hụp lặn
Để ta như bạn bè.
Nhưng ta quá nhỏ bé
Để hiểu ân đức này
Và cứ mãi hồn nhiên
Trên mồ hôi cha mẹ.
Khi ta đã trưởng thành
Rời xa cha lẫn mẹ
Tìm cuộc sống riêng tư
Quên cha già mẹ yếu.
Bao nhiêu năm bôn tẩu
Lặn hụp giữa chợ đời
Thành danh hay thất bại
Cha mẹ đều dõi theo.
Lúc ta đau mẹ đau
Lúc ta buồn cha buồn
Rồi chạy về cầu cận
Hai tấm lòng yêu thương...